Đề bài: Đoạn văn cảm nhận về nhân vật bé Thu trong truyện ngắn Chiếc lược ngà
Đoạn văn cảm nhận về nhân vật bé Thu trong truyện ngắn Chiếc lược ngà
I. Dàn ý Đoạn văn cảm nhận về nhân vật bé Thu trong truyện ngắn Chiếc lược ngà (Chuẩn)
1. Mở đoạn:
– Giới thiệu tác giả Nguyễn Quang Sáng, truyện ngắn “Chiếc lược ngà” và nhân vật bé Thu.
2. Thân đoạn:
a. Hoàn cảnh:
– Ba bé Thu là một chiến sĩ cách mạng, “thoát ly đi kháng chiến” từ tám năm trước, khi bé Thu vẫn chưa tròn tuổi.
– Bé Thu và ba trong tám năm qua chưa từng một lần được gặp mặt nhau.
b. Trước khi nhận ba:
– Khi bé Thu nhìn thấy một người đàn ông xa lạ gọi mình, em đã “giật mình, tròn mắt nhìn” và “vụt chạy đi” gọi má.
– Những ngày sau đó, em luôn “nói trổng” và không thèm nhờ ông Sáu giúp đỡ bất cứ điều gì dù ông Sáu “chẳng đi đâu xa” và luôn “vỗ về em”.
– Trong bữa cơm, bé Thu “hất tung” cái trứng cá ông Sáu dành cho em:
+ Hành động đó đã khiến ông Sáu giận dữ, đánh bé Thu.
+ Nhưng em không khóc mà chỉ lẳng lặng “gắp lại miếng cá vào trong chén” rồi bơi xuồng sang nhà bà ngoại và khóc bên đó.
→ Những hành động bướng bỉnh của bé Thu cho thấy em là một người con rất yêu ba của mình, luôn muốn dành tặng tiếng ba yêu thương cho người ba thật sự của mình.
c. Khi nhận ba:
– Ngày bé Thu nhận ba là ngày ông Sáu phải trở lại chiến trường:
+ Hôm đó, con bé mang một vẻ mặt “buồn rầu”, chỉ lặng im nhìn mọi người vây quanh ba nó “lúc đứng vào góc nhà, lúc đứng tựa vào cửa”.
+ Đến khi ông Sáu chào nó, tiếng “ba” mới được nó thét lên, xé tan không khí im lặng, “xé cả ruột gan mọi người”.
→ Đó là tiếng ba mà bé Thu đã đè nén, giữ gìn hơn tám năm qua.
+ Em đã “hôn cùng khắp” người ba yêu quý của mình để thoả nỗi mong nhớ.
+ Thậm chí, em còn không để ba đi cho đến khi ba hứa mang về cho em một cây lược.
c. Đánh giá:
– Bé Thu là một cô bé bướng bỉnh nhưng có tình yêu cha vô cùng sâu sắc.
d. Nghệ thuật:
– Ngôn từ mộc mạc, giản dị, gần gũi.
– Nghệ thuật miêu tả nội tâm nhân vật xuất sắc.
3. Kết đoạn:
– Khẳng định vẻ đẹp của bé Thu.
II. Những Đoạn văn cảm nhận về nhân vật bé Thu trong truyện ngắn Chiếc lược ngà hay nhất
1. Đoạn văn cảm nhận về nhân vật bé Thu trong truyện ngắn Chiếc lược ngà, mẫu 1 (Chuẩn)
Tình phụ tử là tình cảm thiêng liêng, cao quý và sâu sắc vô cùng. Điều đó đã được nhà thơ Nguyễn Quang Sáng thể hiện thông qua nhân vật ông Sáu và bé Thu trong truyện ngắn “Chiếc lược ngà”. Bé Thu là một cô bé chỉ vừa mới tám tuổi. Ba em là một chiến sĩ cách mạng “thoát ly đi kháng chiến” đã bảy năm nay, từ khi em còn là một đứa trẻ chưa tròn tuổi. Vậy nên chẳng có gì khó hiểu khi lần đầu gặp gỡ với một người đàn ông có “vết thẹo dài bên má phải”, em đã không nhận ra ba của mình. Khi người đàn ông ấy hấp tấp nhảy lên bờ, chạy xô lại phía em, bé Thu đã “giật mình, tròn mắt nhìn” bởi vì lạ lùng và “vụt chạy đi” gọi má. Những ngày sau, dù cha ở cạnh nhưng em quyết không nhận người đàn ông xa lạ “không giống cái hình ba chụp với má”. Em “nói trổng”, không thèm nhờ sự giúp đỡ từ ông Sáu thậm chí còn “hất tung cái trứng cá” ra khỏi chén cơm khiến ông Sáu giận mà đánh em. Nhưng em chỉ im lặng “gặp lại cái trứng cá vào chén” rồi bỏ sang nhà bà ngoại và khóc ở đó. Em không khóc trước mặt người đàn ông mà em thấy xa lạ đó, cũng không hề một lần cất tiếng gọi “ba” như mẹ và mọi người vẫn bảo, bởi em muốn dành tiếng “ba” đó cho người ba em yêu quý. Thế nhưng thái độ của bé Thu đã đổi khác hẳn sau đêm ở cùng bà ngoại. Trở về nhà nhưng con bé chỉ “lúc đứng góc nhà, lúc đứng tựa cửa”. Và gương mặt ngây thơ của em ánh lên “cái vẻ buồn” chứ “không bướng bỉnh hay nhăn mày cau có nữa”. Em đứng trong im lặng với “vẻ nghĩ ngợi sâu xa”, và khi ba em khoác chiếc ba lô và chào cô con gái nhỏ của mình, chính lúc đó bao nhiêu cảm xúc trong lòng bé Thu chợt vỡ oà ra, cất lên thành tiếng “ba” “xé sự im lặng và xé cả ruột gan mọi người”. Đó là tiếng ba em cất giữ đã tám năm này, chỉ chực chờ giây phút đoàn tụ này. Em “chạy xô tới”, ôm chặt lấy người ba mà mình yêu quý “hôn cùng khắp” gương mặt của ba. Em khóc và giữ chặt không cho ba ra đi nhưng rồi em cũng để ba của mình trở lại chiến trường với lời hứa mang về một chiếc lược cho em. Bé Thu là một cô bé bướng bỉnh nhưng lại có một tình yêu cha vô cùng to lớn. Nguyễn Quang Sáng đã xây dựng nhân vật bé Thu với những biến chuyển tâm lý rất phức tạp nhưng cũng rất hợp lý từ lúc bé gặp lại ba mình lần đầu cho tới khi bé nhận ra ba.
2. Đoạn văn cảm nhận về nhân vật bé Thu trong truyện ngắn Chiếc lược ngà, mẫu 2 (Chuẩn)
“Chiếc lược ngà” là một tác phẩm ca ngợi tình phụ tử thắm thiết sâu nặng. Và tình cảm ấy đã được tác giả Nguyễn Quang Sáng thể hiện qua hình ảnh của ông Sáu và bé Thu – con gái ông. Bé Thu là một cô bé vừa tròn tám tuổi, thế nhưng trong hơn bảy năm qua, em chưa từng một lần được gặp ba của mình, bởi ba em là một người chiến sĩ cách mạng “thoát ly đi kháng chiến” đã lâu. Trong một lần em đang chơi trước nhà, chợt có một người đàn ông lạ chạy xô đến bên em, gọi tên em. Bé Thu “giật mình, tròn mắt nhìn”, em xa lạ với người đàn ông đó, vậy nên em “vụt chạy đi” và gọi má của mình. Đây là một sự phản ứng tâm lý hết sức bình thường của trẻ nhỏ như bé Thu bởi em đã từ lâu không gặp ba mình và hơn thế, trên gương mặt của ông Sáu lại có thêm “vết thẹo dài trên má phải” rất đáng sợ. Những ngày sau đó, dù ông Sáu có “vỗ về”, có quan tâm em thì bé Thu “càng đẩy ra”. Em không nhận ra ông Sáu bởi ông Sáu “không giống trong hình ba chụp với má”. Em chỉ “nói trổng” với ông Sáu, trong bữa cơm, em đã “hất tung” cái trứng cá mà ông Sáu gắp bỏ cho em khiến ông Sáu giận dữ mà đánh em. Thế nhưng, trái ngược với nhiều đứa trẻ sẽ khóc ngay khi bị đánh, bé Thu chỉ lặng lẽ “gắp lại cái trứng cá bỏ vào trong chén” rồi bơi xuồng sang nhà bà ngoại và khóc ở đó. Và chính bà ngoại đã giúp em hiểu rõ về người ba của mình. Ngày em nhận ba cũng là ngày mà ba em trở lại chiến khu. Khi ấy, trong nhà đầy ắp người, và bé Thu chỉ lặng im “lúc đứng vào góc nhà, lúc đứng tựa cửa” mà nhìn ba của mình. Đến khi ba em cất tiếng chào thì đó là lúc bao nhiêu đè nén, bao nhiêu nhớ nhung trong em vỡ tung ra, cất thành tiếng gọi “ba” xé tan không khí. Đó là tiếng ba mà bé Thu đã cất giữ bao nhiêu năm qua, đè nén trong lòng em. Em yêu ba của mình nên luôn cất giữ tiếng ba đó cho người ba “giống tấm hình” mà ba má em chụp cùng nhau. Em yêu ba nên mới bướng bỉnh, lì lợm nhất quyết không gọi một người khác lạ là ba. Đó là tình thương ba, là tấm lòng yêu quý mà bé Thu dành đến cho ba mình. Bé Thu là một cô bé bướng bỉnh, cá tính nhưng ẩn đằng sau đó lại là tình thương tha thiết, sâu lặng dành cho ba.
3. Đoạn văn cảm nhận về nhân vật bé Thu trong truyện ngắn Chiếc lược ngà, mẫu 3 (Chuẩn)
Dù có đi bốn phương trời thì tình cảm mẹ cha dành cho con luôn là thứ tình cảm thiêng liêng và sâu sắc nhất. Thấu hiểu được điều đó, nhà văn Nguyễn Quang Sáng đã viết lên tác phẩm “Chiếc lược ngà” về tình cha con sâu nặng, thiêng liêng trong hoàn cảnh éo le của chiến tranh. Tình cha con ấy được thể hiện thông qua nhân vật bé Thu. Bé Thu là một cô bé tám tuổi, ba em là một chiến sĩ đã “thoát ly đi kháng chiến” từ lâu. Tám năm qua, từ khi còn là một đứa trẻ chưa tròn tuổi, em đã không được gặp ba của mình. Nhưng lúc nào trong lòng em cũng nung nấu một tình cảm cha con thật mãnh liệt. Thế nhưng khi ba em – ông Sáu thực sự trở về, em lại không nhận ba. Bởi người ba đó có “vết thẹo dài bên má phải”, “không giống tấm hình ba chụp với má”. Trong những ngày ông Sáu về phép, dù cho ông có “vỗ về”, có quan tâm, bé Thu cũng nhất quyết “đẩy ra”. Em luôn “nói trổng” và không bao giờ nhờ ông Sáu bất cứ việc gì. Thậm chí em còn “hất tung” cái trứng cá mà ông Sáu đã dành cho em khiến ông Sáu giận dữ mà đánh em. Nhưng bé Thu không khóc, em chỉ lẳng lặng bơi xuồng sang bà ngoại và khóc ở bên đó. Sự lì lợm, bướng bỉnh của bé Thu là do tình yêu ba sâu nặng của em, là do tiếng “ba” thiêng liêng em muốn dành cho người “giống tấm hình ba chụp với má”. Nhờ bà ngoại mà em mới hiểu được ba của mình, thế nhưng ngày em nhận ba cũng là ngày ba em phải ra đi về nơi tập kết. Tiếng “ba” được em “thét” lên trong nỗi nhớ nhung, trong sự đè nén mà em đã cất giữ tám năm nay. Nó “xé sự im lặng và xé cả ruột gan mọi người”. Em yêu ba nhiều đến nỗi ôm chặt lên ba mà “hôn cùng khắp”, “hôn tóc, hôn cổ, hôn vai và hôn cả vết thẹo dài bên má ba” nữa. Bé Thu quả là một cô bé có tình yêu ba vô cùng sâu sắc. Yêu ba nên em nhất quyết không gọi một người đàn ông xa lạ là ba, em quyết giữ chặt tiếng “ba” sâu trong trái tim mình, chờ đợi để gặp người ba em ngày đêm mong nhớ. Bằng lối viết rất giản dị, ngôn từ trong sáng, gần gũi, cách miêu tả nội tâm nhân vật rất hợp lý, tinh tế, Nguyễn Quang Sáng đã cho ta thấy một bé Thu kiên cường, bướng bỉnh nhưng lại có một tình cảm cha con hết sức sâu nặng, thắm thiết trong hoàn cảnh éo le của chiến tranh.
—————–HẾT——————-
Để tìm hiểu thêm về các nhân vật cũng như truyện ngắn Chiếc lược ngà của nhà văn Nguyễn Quang Sáng, mời các bạn đọc cùng tìm và tham khảo các bài viết khác như: Đoạn văn nêu cảm nhận của em về tình cảm cha con ông Sáu trong Chiếc lược ngà, Đoạn văn phân tích hình ảnh Chiếc lược ngà, Đoạn văn phân tích nhân vật ông Sáu trong truyện ngắn Chiếc lược ngà, Đoạn văn Phân tích tình cha con trong truyện ngắn Chiếc lược ngà.