Stt viết cho tuổi 30 độ tuổi trưởng thành một cách đơn độc. Tuổi 30, người ta bận rộn với công việc, với gia đình. Cái tuổi trưởng thành và chính chắn hơn rất nhiều. Họ không còn sống chỉ vì bản thân mình mà sống cho gia đình, con cái. Tuổi 30 là lúc người ta kiếm tìm vị trí, địa vị của mình trong xã hội. Hãy nói về tuổi 30 bằng những dòng tâm sự, sẻ chia thông qua những stt viết về tuổi 30 dưới đây.
Những câu stt viết cho tuổi 30 hãy trưởng thành theo cách của bạn
1. Tuổi 30 không còn những phút bốc đồng, không còn những hy sinh nông nổi dành để dành quá nhiều thời gian vào ai đó. Hơn ai hết, nếu chúng ta không biết trân trọng chính bản thân mình thì chẳng có lý do nào khiến người khác phải coi chúng ta là báu vật để nâng niu.
2. Phụ nữ 30, sẽ không là quá trễ để bạn biết yêu thương bản thân mình. Đó là khi nhận ra vẻ đẹp bên ngoài không chỉ mang tính “tượng trưng” mà còn là hình ảnh đại diện cho tâm hồn bạn. Thời nay, câu nói “tốt gỗ hơn tốt nước sơn” dường như chỉ mang tính một chiều. Càng thông minh, tài giỏi, bạn càng cần phải đánh thức vẻ đẹp bên ngoài, làm công cụ giúp bạn thêm toả sáng.
3. Phụ nữ tuổi 30 đã không còn tươi tắn như kiểu của những bông hoa vừa hé nụ, không thể khóc vì những điều nhỏ bé và cũng không cười vì những thứ quá lớn lao.
4. Phụ nữ tuổi 30 nép mình vào trong những niềm vui đơn giản. Rơi nước mắt khi một ai đó lìa đời. Mỉm cười khi nghe tiếng khóc trẻ thơ. Và tự nhắc với bản thân mình rằng điều gì rồi cũng qua đi thôi…
5. 30 tuổi nhưng thật sự trong đầu không bao giờ nghĩ mình đã đạt đến con số đấy. Có vẻ như khái niệm về tuổi tác của mình đã dừng lại độ tuổi 20 mấy rồi và không còn phát triển thêm nữa. Mặc cho mọi thứ xung quanh già đi, mình vẫn cứ nghĩ mình vậy, thằng choi choi của tuổi mới lớn. Thỉnh thoảng về nhà, thấy bố già đi, thấy anh chị cũng bắt đầu có dấu hiệu tuổi tác mới thật sự nhận ra chẳng còn trẻ nữa đâu?
6. 30 tuổi, quan niệm về tình yêu cũng có chút thay đổi, chấp nhận nhau nhiều hơn, hy sinh vì nhau nhiều hơn nhưng sẽ không thay đổi bản thân vì nhau nhiều như lúc trước nữa. Hãy cứ sống như những gì mình đã hoạch định, đâu phải nhất thiết vì người khác mà thay đổi. Nếu họ yêu mình thì họ chấp nhận, không thì không sao, bởi suy cho cùng sẽ chỉ có mình thương mình đến phút cuối cùng mà thôi.
7. 30 tuổi nhìn đời bằng con mắt an nhiên hơn. Không còn sân si giành giật hay bực tức nhau vì những lợi lộc vụn vặt nữa. Hơn thua nhau cũng chẳng được gì mà ngược lại còn bị cuốn vào vòng xoáy buồn phiền nhiều hơn. Cứ an phận chấp nhận tất cả, miễn sao mình sống vui với lựa chọn của mình là được rồi.
8. 30 tuổi, chỉ mới nửa chặng đường, sẽ có rất nhiều chông gai và thử thách phía trước. Nhưng cũng chẳng sao, đã đi được một nửa rồi, nửa còn lại thì có hề chi?
9. Bất giác đến tuổi 30 mới phát hiện ra, những thứ ban đầu chúng ta MUỐN dường như ngày càng không đáng tin; càng phát hiện ra, bài thi mà năm 30 tuổi phải nộp thì từ năm 20 tuổi đã BẮT ĐẦU TÍNH GIỜ.
10. Tuổi 30, toàn bộ giá trị của bạn thể hiện ở nhà cửa, xe cộ, những trang sức bạn đeo trên người, những vật dụng đẹp đẽ, tiện nghi mà bạn có…
11. Tuổi 30, bạn nhận ra những gì mình từng tự hào trong quá khứ, bây giờ không còn quan trọng nữa. Bởi khi tuổi càng cao, con người càng có khả năng tiếp cận và sở hữu những thứ quan trọng và thực tế hơn.
12. Khi một người qua tuổi 30, họ dần đánh mất bản lĩnh của mình, bởi xung quanh họ là một mớ trách nhiệm họ phải gánh vác trên vai.
13. Khi một người qua tuổi 30, họ đã chơi xong phiên bản ‘demo’ của cuộc đời. Họ không được phép sai lầm, bởi giờ đây mỗi sai lầm đều gắn liền với một hậu quả, thay vì gắn liền với cơ hội sửa sai như trước.
14. Khi một người qua tuổi 30, họ bắt đầu thèm khát một cuộc sống ổn định. Họ hiếm khi vì hai từ “cơ hội” mà đánh cược với tất cả những gì họ đang có bây giờ.
15. 30 tuổi, là cái tuổi đơn thương độc mã chiến đấu với cuộc đời.
30 tuổi, là cái tuổi nước mắt muốn trào ra, cũng phải cố ngậm đắng mà nuốt vào trong.
16. 30 tuổi, người ta bắt đầu nhận ra, trên đời này không gì quý hơn sức khoẻ. Người ta cũng hiểu rằng, trên đời này không ai giúp mình tốt hơn chính bản thân mình.
17. 30 tuổi là cột mốc đáng nhớ nhất của đời người. Khi bước qua cột mốc này, con đường đã trở thành đường một chiều, bạn không còn cơ hội để quay đầu. Lúc này, con đường có gian nan mấy bạn cũng phải chịu, khó khăn mấy bạn cũng phải cố mà vượt qua.
18. Khi 30 tuổi, người ta nên biết rõ mình như trong lòng bàn tay, biết rõ con số cụ thể của những khiếm khuyết và phẩm chất của mình, biết mình có thể đi xa bao nhiêu, đoán trước những thất bại, là chính bản thân mình. Và trên hết, chấp nhận những điều đó.
19. Tuổi 30 đều phải trải qua một vòng xoáy ốc cuộc đời, nhưng điều đó không có nghĩa tất cả mọi người đều cứ thế mà nghèo mãi! Nếu bạn cứ mãi ngây ngô, cố giữ cho mình sự trong sáng ngây thơ của tuổi trẻ, tới 30-35 tuổi nghèo rớt mồng tơi, bạn chỉ có thể đổ lỗi cho bản thân mình mà thôi.
20. 30 tuổi, nó chợt nhớ về mối tình vụng dại, những ng đi qua đời như những chuyến tàu, sân ga bao giờ cũng vắng sau hồi đến rồi đi.
21. Tuổi 30, hiếm khi nghĩ về quá khứ, mà chỉ chăm chăm lo đến tương lai. Chẳng ngồi ôm gối và nhớ nhung nghĩ về những xa xưa đã từng hiện diện. Nên chỉ cứ đặt ra những mục tiêu và định hướng ở thời điểm tới để cố gắng hơn nữa.
22. 30 tuổi, chẳng kiếm nhiều tiền bằng bạn bằng bè, không đi du lịch xứ này xứ nọ, không sắm đồ hiệu, xài sang. Hoá ra mong ước giàu sang đâu chỉ để đối phó với cuộc đời mà cả với lòng người. Sau rồi tự an ủi mình vậy là giàu có no đủ lắm rồi, giàu sẻ chia và đồng cảm, giàu tình thương gia đình. Bao người mơ ước bấy nhiêu đó mà còn hao hụt, lận đận đó thôi.
23. 30 tuổi, k còn mang nhiều nỗi “SỢ” các kiểu khác nhau nữa, k còn sợ thất tình, sợ xa nhau, sợ đánh mất đam mê mà thay vào đó là sợ thất nghiệp, sợ mùi cơm áo gạo tiền, sợ chạy đua vs cái gọi là sức trẻ, sợ chữ TIỀN hơn tất thảy, thì phải!
24. Tuổi 30, bắt đầu cảm nhận được cuộc sống sẽ không còn ý nghĩa nếu như không có tình yêu và hạnh phúc bên mình. Và đến lúc nhận ra rằng, hạnh phúc phải là sự sẻ chia, 1 gia đình và những đứa con, trái tim con người còn mong gì hơn thế.
25. 1987 đơn giản như một lời nhắc nhở về cột mốc 30 tuổi và rằng tất cả chúng ta đều sẽ bước qua giai đoạn này của cuộc đời. Sẽ có bạn đang bị khủng khoảng của tuổi 30 vì áp lực của thời gian, gia đình, hoặc sẽ có bạn đang trải qua nó một cách lặng lẽ mà đến chính bản thân quá bận rộn để cảm nhận được. Và sẽ có những bạn cảm thấy mình đang sống những ngày tươi đẹp của cuộc đời. Tuy vậy, tất cả đều có một điểm chung là đang cùng nhau đi qua những tháng ngày của tuổi 30.
26. Tuổi 30 là tuổi đến ngưỡng quan trọng bậc nhất của một người trưởng thành, bất kể là đàn ông hay đàn bà. Đây là lúc ta sẽ dồn những tinh hoa trí tuệ và cả kinh nghiệm đang độ tuổi căng tràn nhất để xác quyết hướng đi của đời mình.
27. Đàn ông 30 tuổi thường hay trăn trở về địa vị, về chí hướng, về cái sự ngưỡng mộ của người ngoài; còn đàn bà 30 lại suy nghĩ về độ dày của ví tiền, về cái “ Sự Già “ vì đâu còn tự tin về sự son rỗi, lo âu tột bậc về nhan sắc và dáng vóc. Thế nhưng, TIỀN vẫn là cái trăn trở lớn nhất vì nó giải quyết hết tất thảy những cái trên.
28. Phụ nữ 30, trăn trở mãi vì mức lương hiện tại chỉ vừa đủ góm gém cho gia đình dù làm việc cật lực cả ngày cuối tuần; loay hoay xoay sở với con cái và một ông chồng cũng bình bình chưa có cơ hội phất lên. Đã mặc cảm với chính mình, lại thêm mặc cảm với những người phụ nữ cùng lứa ở “tầm cao” hơn. Lại thêm nhiều nỗi băn khoán đè lên ở tuổi 30…
29. 30 tuổi tuy thấy bản thân mình già đi nhưng tâm hồn vẫn lãng mạn, bay bổng và lúc nào cũng thấy yêu cuộc sống.
30. 30 tuổi sự nghiệp được xem là ổn định, chồng thì yêu vợ thương con, con cái thì nếp có tẻ cùng có, gia đình hai bên nội ngoại thương yêu con cháu.
Stt viết về tuổi 30, đi được 1/3 quãng đời, trải nghiệm được không ít những đắng cay, ngọt bùi của cuộc sống, rơi không ít giọt mồ hôi và nước mắt. Đó là những gì tuổi 30 đã trải qua và ai trong chúng ta cũng phải nếm trải một lần trong đời khoảng thời gian ấy. 30 không còn thanh xuân mà 30 là thời khắc mà chúng ta đứng giữa ranh giới mong manh của tuổi trẻ và sự già dặn của cuộc đời.