Stt viết cho tuổi 23 cứ mãi loay hoay, vô định giữa cuộc đời để kiếm tìm những thứ gọi là ổn định. Ở cái tuổi 23, chúng ta như rơi vô định mặc cho cuộc sống có xô đẩy thì ta vẫn chạy, chạy hết năng lượng có thể để theo đuổi những gì ta cho là xứng đáng. Cái độ tuổi này cũng là lúc ta mạnh mẽ nhất, dám từ bỏ thứ mình không thích để đổi lấy cái mình muốn, dám đương đầu, dám trải nghiệm. Tuổi 23 không còn thanh xuân như 18, 20, mà thời điểm này ta đang ở mức đầu của sự trưởng thành và già dặn.
Những stt viết cho tuổi 23 loay hoay, vô định giữa bộn bề cuộc sống
1. Tuổi 23, người ta ví như độ tuổi đẹp nhất của đời người, nhưng nó lại là giai đoạn mơ hồ nhất trong cuộc đời ta, cái tuổi chênh vênh vừa muốn trẻ thơ lại vừa muốn phải trưởng thành!
2. Tuổi 23 chông chênh giữa dòng đời tấp nập, tuổi 23 với những nghĩ suy không còn bồng bột nhưng không hẳn đã chính chắn như tuổi 25. Tuổi 23 đôi khi là những cuộc vui quên bản thân mình là ai. Tuổi 23 với những bỡ ngỡ khi mới chập chững bước vào nghiệp, tuổi 23 với những mối tình mãnh liệt, da diết…
3. Tuổi 23 cũng chẳng còn trẻ nữa. Tuổi 23 tạm biệt những trang giấy trắng và giảng đường đại học, bước vào một thế giới rộng lớn hơn bon chen với xã hội, mới biết rằng cuộc sống này chẳng phải đơn giản và dễ dàng.
4. Những đứa ở tuổi 22 thì luôn mong đợi đến cái tuổi 23 để có thể thoát khỏi vòng tay của bố mẹ, để được thoả sức tung hoành ngoài xã hội mà chẳng còn sợ bị quản thúc hay la ó. Nhưng đến 23 tuổi rồi mới biết cuộc sống này đầy rẫy những nguy hiểm và ngang trái, chỉ muốn quay lại gia đình.
5. Đi làm rồi, chẳng còn tự do và thoải như cái thời đi học nữa. 22 tuổi, mình chỉ là một phần của gia đình bé nhỏ, lúc nào cũng trong vòng tay bảo vệ của bố, mẹ, ông, bà. Còn giờ đây, mình của tuổi 23 lại chính là một phần của xã hội, một phần của tập thể to lớn. Tuổi 23, tự mình phải biết bảo vệ lấy chính bản thân mình, sẽ áp lực hơn, sẽ khó khăn hơn, sẽ mệt mỏi hơn rất nhiều, rất nhiều….
6. Tuổi 23 nhiều lúc thích ngồi suy nghĩ vu vơ về tương lai, nhiều lúc lại thích ngồi thẫn thờ hồi tưởng lại quá khứ. Nhiều lúc tự hỏi lòng mình: 23 năm qua mình đã làm được gì cho đời?
7. 23 tuổi, cần một công việc ổn định, cần một cuộc sống tự do hơn là đuổi theo một người không thuộc về mình, nghĩ lại những chuyện ngày xưa rồi chẹp miệng “sao hồi xưa mù quáng thế không biết.”
8. Tuổi 23, sau giờ tan tầm mệt mỏi ước mong lớn nhất là được một bữa thật ngon, rồi về nhà tắm nước nóng nằm lăn ra ngủ, chí ít thì cũng được xem một bộ phim hoặc đọc một cuốn truyện. Còn tình yêu à, buồn ngủ quá không còn nghĩ tới.
9. 23 tuổi, bắt đầu nghĩ đến chuyện từ bỏ với những điều mình đã từng rất cố chấp. Tại sao à? Không chỉ vì bị bạn bè sỉ vả ngu ngơ quá đáng, vì thấy bản thân không đáng để buồn như thế. Rốt cuộc thì chẳng có ai đeo đuổi được mãi một mối tình không đầu không cuối.
10. 23 tuổi, tôi chênh vênh trên những con đường mình bước, tôi không biết đi về đâu, làm thế nào,… về tất cả mọi vấn đề gặp phải: Ra trường rồi phải làm sao? Bắt đầu thế nào? Có dễ dàng không?… Con đường nào cho tôi lựa chọn giữa ngu ngơ cuộc đời.
11. Ừ thì tuổi 23, cái tuổi giao nhau giữa sự trẻ con và trưởng thành tạo nên những mâu thuẫn rõ rệt trong tính cách và sự đấu tranh kịch liệt giữa mơ và thật. Có nhiều lúc thấy mọi cảm xúc rối tung lên và làm cho mọi người rối trí khi nghĩ về tôi. Cái tuổi tôi cho là còn khá trẻ và cho phép mình được sốc nổi một chút nhưng cư xử vẫn thường tỏ ra là mình chính chắn.
12. Tôi không còn ở tuổi 20 đứng giữ mơ mộng và thực tế. Tôi đã 23, cái tuổi mà lẽ ra người ta đã có thể có gần như đủ cả mọi thứ từ tình yêu, công việc đến tài chính. Nhìn lại xem, tôi chẳng có gì ngoài hai bàn tay trắng.
13. 23 tuổi tình cảm còn dang dở, muốn yêu thương nhưng sợ hãi đủ điều, không thể dũng cảm tiến về phía có người đang đứng, mà chỉ dám nhìn như thế xa xăm. Cả hai nửa cùng sợ hãi không dám bước đi, để rồi lạc mất nhau giữa những con đường xuôi ngược.
14. 23 tuổi, hạnh phúc là được ăn những gì mình muốn, có được một giấc ngủ lăn quay khi trời vào đông lành lạnh, được đi đó đi đây, được hàn huyên tâm sự với đứa bạn thân đủ thứ chuyện trên đời.
15. Tuổi 23 cô đơn. Thi thoảng thấy lạc lõng ngay giữa những gương mặt quen thuộc, miệng cười giòn, chỉ có đôi mắt nhuốm một màu buồn tênh.
16. 23 tuổi là như vậy, cuộc sống luôn là chuỗi những thách thức, những chông gai khó khăn trên đường đời… Như vậy mãi thôi, tôi sẽ làm những gì mình thích, sẽ đi những nơi mình muốn. Mặc kệ đời tôi sẽ đi… những chuyến “độc hành”!
17. Tuổi 23 đó, cái tuổi chứa đựng những biến đổi lớn lao của cuộc đời, buồn nhiều hơn vui.
Cái tuổi 23 đó, mỗi một con người đều đã từng, hay sẽ phải một lần đối mặt, bằng cách này hay cách khác, bằng nỗi đau này hay niềm vui khác, đều tự bản thân dành lấy cho mình một chỗ ngồi phù hợp nhất trong toa tàu vẫn băng băng chạy trên đường ray của cuộc đời.
18. 23 tuổi với nhiều điều chả giống ai. Thích nhưng không làm được, muốn theo đuổi ước mơ nhưng không có tiền cũng chẳng có thời gian.
19. Tuổi 23, chông chênh giữa dòng đời tấp nập, em bỗng thấy mình như bé lại, bé lại giữa dòng người tấp nập, bé lại giữa những con phố thân quen, bé lại trong vòng tay cha mẹ. Bước những bước đi vô định, nhìn về quá khứ, nhìn về tương lai, nhìn lại hiện tại. Em đang làm gì, em đã mơ gì, em sẽ đạt được gì?
20. Tuổi 23, vừa bước những bước đi chập chững vào đời, em như cô bé con mới học đi, phải ngã chứ, có ngã đau mới đứng dậy đi tiếp được, phải bước chậm chứ, không bước chậm sao có thể đứng vững được.
21. Tuổi 23, ở cái độ tuổi mà ngày xưa các cụ 2 nách 2 đứa, mà em thì chẳng có gì. Như cô bé mới tập yêu, cứ vu vơ hờn, vu vơ giận, chẳng hiểu bản thân cần gì, muốn gì, cứ như trẻ nít, hâm hâm đớ đớ, mãi không trưởng thành được.
22. 23 tuổi, cố lên em! Em đang ở độ tuổi đep nhất của đời con gái. Cứ cười lên! Người con gái đẹp nhất khi cười, em không trở thành người đẹp nhất được, nhưng em phải làm em rực rỡ nhất!
23. Người ta vẫn hay nhớ đến tuổi 18 mơ mộng vào đời, bước ngoặt trưởng thành của tuổi 20 hay những khủng hoảng của tuổi 22 mà ít nhớ đến cái tuổi 23…lỡ cỡ. Cũng bởi vì nó lỡ cỡ nên chẳng kịp nhớ đã vội trôi qua. Ấy thế mà cái tuổi 23 chóng vánh ấy lại để lại cho chúng ta nhiều chông chênh khó tả, khiến ta hoang mang, lo lắng và liên tục vấp ngã.
24. Tuổi 23 – ta bước ra đời với tấm bằng Đại học sau 4 năm “cày cuốc” .Vật vã mãi vẫn không thể tìm được công việc đầu tiên cho bản thân. Chông chênh ngày đầu.
25. 23 tuổi – rồi ta may mắn có việc, đi làm, có lương, nhưng thoáng cuộc vui lại chẳng còn bao nhiêu. Bản thân nuôi còn chưa nổi thì nói chi tới gửi về cho gia đình. Ôi, chông chênh!
26. 23 tuổi – học xong, mới nhận ra đó không phải là đam mê của mình. Chán nản, buồn bã và trách móc bản thân. Để rồi phải buông bỏ những thứ đã dành nhiều thời gian đầu tư và bắt đầu theo đuổi lại đam mê thực sự. Chông chênh vô cùng!
27. 23 tuổi – làm việc theo đúng ngành học hay chạy theo đam mê? Tuổi 23 thật sự quá nhiều cái chông chênh. Chẳng biết làm sao. Hay ta cứ bước đi đại?
28. 23 sợ sệt cho đi và hoang mang khi nhận lại. 23 quen nhiều thích nhiều mà chẳng thấy lòng hướng về ai tròn vẹn. 23 sợ ràng buộc, sợ một mối quan hệ nghiêm túc, sợ tổn thương, sợ mất mát, sợ đổ vỡ, sợ phải thất vọng,..
29. 23 tuổi nói chuyện với người lớn nghe có vẻ trưởng thành, nhưng những người càng thân càng nhận thấy vẻ hoang mang, sợ sệt, rằng phải lớn, phải đối đầu, phải đứng vững, phải ổn…
30. 23 chênh vênh trong các mối quan hệ. Những mối quan hệ cũ lên rêu, cất vào bảo tàng ký ức, thỉnh thoảng lôi ra ngắm nghía, phủi bụi, kể lể chuyện thời còn chíp hôi, tự thấy mình đang hết trẻ, hết dại, hết bồng bột, hết vô tư,… Những mối quan hệ mới chóng vánh, thân thiết nhanh rồi cũng chóng thành những vệt mờ loang loáng nước, bị gạt vội bởi những mối bận tâm khác, những hóa đơn phải trả, những xã giao giả lả, và cả những chênh vênh không thể gọi tên.
31. Tuổi 23, tuổi mà mỗi chúng ta biết rằng, ai rồi cũng tự chịu trách nhiệm cuộc sống của mình, những thành công hay thất bại đều tự mình đón nhận.
32. Tuổi 23, sẽ có lúc cảm thấy hụt hẫng khi đón nhận những thất bại khi mới bước ra khỏi ghế nhà trường. Nhưng đâu còn nhỏ nữa mà ngồi đợi gia đình, người thân che chở cho mình nữa, chính bản thân phải tự mình nhận về những nỗi buồn của riêng bản thân.
33. Tuổi 23, người ta bắt đầu biết cảm nhận về cuộc sống này, biết buồn, biết đau khổ, biết tính toán cho mỗi ngày mới. Biết buồn khi gặp thất bại, biết chia sẻ với những nỗi đau, phải giấu đi những suy nghĩ thật của mình để mong người khác vui lòng.
34. Ở tuổi 23, chất chứa trong mỗi nụ cười dường như là những nỗi lo toan, những nỗi buồn, những tính toán cho những ngày tới. Việc gì đến ở hiện tại cũng chỉ tự nhủ ” không sao, mình vẫn ổn, mình sẽ làm được”.
35. Khi người ta 23, sẽ đánh mất nhiều thứ từ bản thân mình, mất đi nụ cười trong trẻo ngày hôm qua, mất đi sự thoải mái trong tâm hồn, để từng ngày trôi qua, có thêm nhiều điều để suy nghĩ, từ đó trưởng thành hơn mỗi ngày.
36. Khi đến độ tuổi này, người ta hiểu rằng không có một điều gì có thể dễ dàng như mình mong muốn, cuộc sống là những khó khăn, thử thách, muốn đạt được những điều mong muốn phải cố gắng rất nhiều, cuộc sống không là một món quà tặng mà nó là sự cố gắng hết mình để nhận lấy.
37. Tuổi 23, lúc người ta sẽ tiếc dần cho những tháng năm của tuổi trẻ, biết rằng thời gian những người thân ở lại bên ta càng ngắn lại, biết rằng cuộc đời là những sự ly tan, và biết rằng đời này không có gì là mãi mãi.
38. Ai rồi cũng đến tuổi 23 này, tuổi mà người ta phải tự mình học cách trưởng thành. Để rồi khi đối mặt với những va vấp xung ta vẫn bình thản nói ” không có gì” cùng với một nụ cười vừa đủ.
39. Tuổi 23, ta biết ta không còn bé nhỏ nữa, ta đã biết cuộc sống này đầy sóng gió, con người thì đầy tính toán mưu mô, ta chập chững bước ra khỏi ghế nhà trường để bon chen vào kiếm sống.
40. Tuổi 23 này, bỗng thấy mình chênh vênh cực độ, khi cái gì cũng chưa đến đâu, tính cách thì hòa lẫn giữa trẻ con và người lớn, mỗi đêm là những chuỗi suy nghĩ về tương lai, những nỗi buồn của một người đang trưởng thành, bản thân cứ mơ hồ rồi đây mình phải làm gì? Chao ôi! Cái tuổi 23, giai đoạn lưng chừng nhất của một con người.
Xem thêm: Stt viết cho tuổi 24
Stt viết cho tuổi 23 gập ghềnh, chông chênh giữa dòng đời hối hả. Tuổi 23 mang hơi thở gấp gáp, tiếng bước chân rộn rã, nhịp tim đập mạnh và dòng máu nóng chảy trong người. 23 tuổi là lúc ta sung sức và sức khỏe tốt nhất để ta dấn thân vào cuộc đời muôn vạn sắc màu. Tuổi 23 thôi thúc ta trưởng thành càng sớm càng tốt, ở độ tuổi này ta nhận ra mình phải có trách nhiệm với cuộc sống và với xã hội.