Stt viết cho tuổi 27, giới hạn mong manh giữa sự cô đơn và hạnh phúc, là lúc ta phát hiện thanh xuân chóng vánh qua đi. Tuổi 27 không còn trẻ nữa, phái gánh vát và tự mình đương đầu với những khó khăn trong cuộc sống. Ở độ tuổi này, người ta thường nghĩ về sự bình yên, một mái ấm êm đềm vững chãi. 27 người ta ngại bắt đầu, người ta chỉ chú tâm những mối quan hệ bền vững đã có kể cả trong tình bạn lẫn tình yêu. 27 đã bắt đầu trưởng thành, không còn thanh xuân, không còn trẻ con, không còn như 18-20 nữa.
Stt viết cho tuổi 27 thanh xuân chóng vánh qua đi, lưng chừng giữa sự cô đơn và hạnh phúc
1. Tuổi 27, cái tuổi chẳng già cũng chẳng trẻ, cái tuổi đáng nhẽ trong tay cũng có cái gọi là ổn định, cái tuổi phải cống hiến cho xã hội, cái tuổi đáng nhẽ là niềm tự hào của bố mẹ. Nhưng không, vẫn là không…
2. Tuổi 27 cũng chỉ là một cột mốt của thanh xuân, là tuổi trẻ vừa chạm ngõ chững chạc của nghĩ suy. Tuổi 27 dù qua bao thăng trầm, buồn đau hay hạnh phúc vẫn giữ nguyên cho mình những trong veo của màu xám cuộc đời.
3. 27 tuổi vốn dĩ là độ tuổi tương đối ổn định khi sự nghiệp đã có những thành công, các mối quan hệ đã được xác định rõ ràng và ta đã có thể lo toan chăm sóc cho gia đình. 27 là độ tuổi vừa đủ để ta xây dựng cho mình 1 mái ấm.
4. Ở tuổi 27, tình yêu hóa ra là như vậy, khi thất tình ngoài miệng nói không đau, trong lòng thì không ngừng dằn vặt còn trong tim là muôn ngàn vụn vỡ.
5. Tuổi 27 bản lĩnh giúp ta nhìn đời nhẹ nhàng hơn, không còn đăm đăm đi giải những khúc mắc không có hồi kết vì ta hiểu rằng ta sẽ xứng đáng với những điều tốt đẹp hơn.
6. Cô đơn ở tuổi 27, hoá ra cũng chỉ như vậy, có buồn, có đau, có thương nhưng ta sẽ nhận ra chỉ có bản thân mình là quan trọng nhất. Ta sẽ nhanh chóng mỉm cười trở lại, tận hưởng cuộc sống và tìm kiếm ai đó mà ta thật sự thuộc về.
7. Đàn ông tuổi 27, ngưỡng chênh vênh giữa 25 và 30 tuổi, già chưa tới nhưng trẻ càng càng không. Nhưng từng ấy tuổi họ cũng nếm đủ mùi đời để con người thêm rắn rỏi, đủ để cảm nhận sự cần thiết của một gia đình sau những ngày rong ruổi mưu sinh.
8. Đàn ông tuổi 27 biết trân trọng những gì mình có. Đàn ông tuổi 27 bắt đầu suy nghĩ về sự ổn định với một mái ấm gia đình cùng vợ hiền, con ngoan. Ở đàn ông tuổi 27, không còn những câu tán tỉnh vu vơ mà đã xác định một mối quan hệ “đường dài”, thận trọng trong tình cảm đôi lứa.
9. Thưa vắng dần những buổi nhậu, tụ tập thâu đêm suốt sáng, đàn ông tuổi 27 thích một mình trầm lắng bên ly café, bắt đầu ngẫm nghĩ về cuộc đời, số phận, những biến chuyển bản thân khi nhìn lại những chặng đường đã đi qua. Càng đi nhiều càng thấy mình hạn hẹp, 24 tuổi có mọi thứ, 26 tuổi mất hết, 27 tuổi bắt đầu làm lại. Đàn ông tuổi 27 có thể thất bại nhưng không bao giờ bị đánh bại.
10. Đàn ông tuổi 27 thôi hiếu thắng và bắt đầu bao dung hơn. 27 tuổi, đàn ông học cách nuốt nỗi đau vào lòng, bình tĩnh đối đầu những sóng gió ập đến. Không còn những bốc đồng tuổi 20, sẵn sàng gây gổ, văng tục, chửi thề, đàn ông tuổi 27 học cách dè dặt trong các tình huống, các mối quan hệ.
11. Bớt đi những ảo tưởng về bản thân, đàn ông tuổi 27 biết mình là ai và đang ở vị trí nào, thích chọn một bộ vest thay cho chiếc áo phông và quần jean rách gối, chọn bạn thay chọn bè. Đàn ông tuổi 27, sống thật với chính mình, là chính mình.
12. Khi đàn ông 27, người ta chẳng còn nhiệt huyết như cái thời mười tám, đôi mươi… những ước mơ, hoài bão một thời ngày đó, qua tháng năm, qua bụi trần cuộc sống, phai nhạt đi nhiều.
13. Khi đàn ông 27, người ta có một công việc nhất định, dù thế nào đi nữa, là đàn ông và 27 tuổi, nên như vậy…cuộc đời dạy cho họ nhiều thứ…
14. Khi đàn ông 27, người ta không còn trẻ, cũng chẳng phải già, thanh niên cũng không đúng mà chững chạc cũng chưa phải…
15. Bước vào tuổi 27, nhanh thôi tôi sẽ cảm nhận được sự thay đổi rõ ràng từ người thân, bạn bè và cả suy nghĩ của chính bản thân. Đó là cái giật mình thảng thốt khi thấy mọi sự chuyển dịch quá nhanh hoặc cũng có thể là cái mỉm cười an nhiên đón chờ sự thay đổi mới.
16. Tuổi 27, những cuộc gặp gỡ bạn bè, người thân, chủ đề nói chuyện cũng được chuyển dần từ những bài thi bao nhiêu điểm đến việc công việc ra sao, lương lậu thế nào, bao giờ mới chịu kết hôn.
17. Tuổi 27, chủ đề trong những cuộc tán dóc cũng không vô thưởng vô phạt mà dần chuyển sang những bận tâm cho kế hoạch tương lai, chiếc xe này, căn hộ kia mình thầm ao ước. Từ mối quan tâm những thứ vẩn vơ cũng được chuyển dịch thành tiền nhà ở, xăng xe, dự định đi đâu đó giải ngố với đời.. mà hầu như mọi chuyện khó có thể làm được nhưng cũng cần phải cố gắng để sau này.
18. Tuổi 27, chuyện yêu đương cũng không còn dừng lại ở việc thích người này, cảm mến người kia, say nắng người nào đó mà sẽ cụ thể bằng đối tượng này là ai, điều kiện thế nào, có thực sự thích hợp để phát triển dài lâu.
19. Tuổi 27, có đôi chút trải nghiệm cả mưa lẫn nắng của nửa cuộc đời nên qua rồi cái thời yêu đương mặn nồng, giận hờn vu vơ, cảm thất nhạt dần trước những lời yêu thương có cánh nhưng vẫn có đôi chút chạnh lòng khi một mình trở về trên con đường nhỏ một mình hoặc lang thang trên đường lắm kẻ sánh vai nhau.
20. 27 là cái tuổi đôi lúc ngồi trầm tư suy nghĩ về quãng thời gian tuổi trẻ đầy bồng bột và tiếc nuối, là quãng thời gian bản thân đột ngột nhận ra tất cả chỉ là những kỷ niệm đã qua không thể quay về ấy.
21. 27 là cái tuổi đặt nhanh suy nghĩ cho chính mình là nhẫn nại, bao dung, là tự nhắc mình chặng đường mới chuẩn bị bắt đầu và vội vàng gom góp ước mơ chuẩn bị cho hành trình mới mang tên phát triển giá trị con người.
22. Tuổi 27 với đầy rẫy những cái không: Không tiền tài, không danh tiếng, không sắc đẹp và không cả tình yêu nhưng vẫn mạnh mẽ ngẩng cao đầu đón nhận những thử thách chông gai, cho phép mình sự điên cuồng của tuổi trẻ, sự nhiệt huyết của đam mê và khát khao được khám phá.
23. 27 tuổi vẫn hoang mang, mơ hồ trên con đường sự nghiệp của mình. Muốn rẽ ngang sang con đường khác nhưng lại sợ không dám bước.
24. 27 tuổi vẫn còn nhiều dang dở, cái làm được thì ít mà cái chưa làm được thì nhiều.
25. 27 tuổi vẫn độc hành một mình trên con đường của mình. Vẫn cứ đi, vẫn cứ dấn thân và vẫn cứ quyết liệt trong cuộc sống.
26. 27 tuổi vẫn tiếp tục bắt đầu những chuyến đi dài vô tận. Cứ sướng là đi và đi là sẽ đến. Đến để nhặt nhạnh những gì chưa có, đến để thỏa mãn chút ngông cuồng còn sót lại của tuổi trẻ.
27. 27 tuổi cũng thấy đời cho mình nhiều thứ: cho mình một chút trưởng thành để đương đầu với những khó khăn, cho mình chút nghị lực để dấn thân để không nản lòng trước cuộc sống này.
28. Ai rồi cũng sẽ phải trải qua tuổi 27 – tuổi lưng chừng giữa ranh giới mong manh của sự cô đơn và hạnh phúc. Là những dang dở của tuổi thanh xuân, giữa lưng chừng tuổi trẻ và bộn bề lo toan cuộc sống.
29. Khi 27, suy nghĩ của chúng ta sẽ thay đổi từng ngày. Không quá ồn áo, không quá bồng bột. Thích ngồi nhâm nhi ly cà phê, ngắm nhìn và chiêm nghiệm mọi thứ đã qua…
30. Tuổi 27 nhìn đời bằng một hành trình, nhớ lại mọi chi tiết của quá khứ như đang đọc cuốn nhật ký đời mình viết sẵn, nhớ rõ từng chi tiết của tuổi trẻ.
31. 27 tuổi, đôi khi người ta lo lắng không biết con đường mình đi rồi sẽ dẫn tới đâu. Áp lực của công việc, của những thúc bách khe khắt, của kế sinh nhai, của ‘nghĩa vụ’ lấy chồng khiến người ta mệt mỏi. Tuổi 27 tập được thói quen mỉm cười trước những khó khăn.
32. Tuổi 27, không muốn rong chơi với đời, nhẹ nhàng và nữ tính hơn. 27 tuổi người ta đắn đo, ta ngại yêu, ngại tin, ngại thay đổi. Không phải vì ta không muốn mà vì ta sợ. Sợ đau, sợ thất vọng, sợ tổn thương. Trái tim người ta yếu đuối lắm, có lẽ chẳng thể nào chịu thêm một lần nào như thế nữa. Cứ ngại yêu, lười yêu, rồi cái danh “gái ế” gắn lên đầu ta lúc nào cũng chẳng hay.
33. Tuổi 27 tôi vẫn thường muốn xách ba lô lên và đi.. Đi đến đâu về đâu chẳng cần biết chỉ cần đi, chỉ cần bay đế chân trời mới, chạm vào những điều mới mở tầm nhìn hạn hẹp ra chân trời mới, rồi gặp và bắt chuyện với những người mới..
34. 27 tuổi, có khi thấy lạ, thì ra trước tới nay tình cảm của mình chỉ là những vòng lẫn quẩn nối tiếp nhau, yêu – thương – giận hờn – li biệt. Nhìn ai, bạn bè cũng dần lên xe hoa, có mái ấm riêng của mình nhưng với tôi, ở cái tuổi này, tôi vẫn còn hẹn hò với sự cô đơn, cũng vì 1 phần quá khứ đã qua và tàn dư của những cuộc tình chóng vánh tuổi trẻ.
35. 27 tuổi… Tôi sợ chia li, sợ vết thương xưa trong tim mãi còn chưa lành hẳn, có khi nào thêm một lần bị vết dao cứa vào tim thêm lần nữa không? Tự thấy thương bản thân mình quá đỗi.
36. Tuổi 27 là những dang dỡ của tuổi thanh xuân, giữa lưng chừng tuổi trẻ và bộn bề lo toan của cuộc sống. Tuổi 27 đến rồi, tim chắc cũng chẳng còn mong manh dễ vỡ như thủa con 17-18 hay chớm chạm đôi mươi.
37. Tuổi 27, có những đêm chỉ ngồi trong bóng tối cùng sự im lặng, đối diện với chính mình, cũng chẳng buồn khóc cho những chuyện buồn của dĩ vãng.
38. Tuổi 27 lại sợ, sợ nỗi buồn phảng phất lên gương mặt ấy, những nép nhăn hằn lên đuôi mắt, mái tóc xanh ngày nào của mẹ giờ đã chấm màu thời gian, vai áo của cha cũng phai màu vì sương gió. Tự nhủ mình phải gắng bước tiếp cho hết quảng đường dài phái trước.. Vội lau nước mắt, “con ổn cả ba mẹ ơi!”
39. Đến tuổi 27, người ta đôi lúc vẫn tiếc nuối điều gì đó, hối hận điều gì đó, nhưng tôi chưa bao giờ hối hận vì tôi tồn tại trên thế gian này, bởi tôi còn sống tốt hơn bao người khác. Tôi có bạn bè, tôi có gia đình, tôi có công việc, hà cớ gì tôi phải tiếc nuối?
40. Tuổi 27 của tôi à, cứ mặc kệ đời đi, rồi có lúc nào đấy, một khoảnh khắc nào đấy tôi sẽ có bến đỗ của riêng tôi nên đừng lo cho hiện tại nữa… Ừ thì “mây của trời, thôi cứ để gió cuốn đi…”
Xem thêm: Stt viết cho tuổi 28
Stt viết cho tuổi 27 lưng chừng, đi được một phần ba cuộc đời cũng giúp ta trưởng thành hơn trong suy nghĩ và tình cảm. 27 không còn những giây phút bồng bột, không còn ham vui, không còn đặt tình yêu là trên hết. 27 biết cách dung hòa, biết cân nặng nhẹ, 27 biết cách để yêu và biết cách buông bỏ và vực dậy bản thân, không cho phép mình gục ngã. Tuổi 27 trưởng thành và bản lĩnh hơn rất nhiều.