Stt viết cho tuổi 29 giai đoạn kết thúc của tuổi thanh xuân. Năm 29 tuổi có thể gọi là trưởng thành, chính chắn hơn trong cách nghĩ và lời nói. 29 tuổi bộn bề với những lo toan cuộc sống, làm việc không ngừng nghỉ, tìm mọi cách để kiếm tiền, ổn định sự nghiệp. 29 tuổi cô đơn nhưng không cô độc, lúc này các mối quan hệ bạn bè và người thân đã dần ổn định, cuộc sống đi vào quỹ đạo và theo một hướng mà người 29 tuổi có thể tự kiểm soát được cuộc đời mình.
Stt viết cho tuổi 29 điểm kết thúc của một thời thanh xuân
1. Tuổi 29, bạn bè em hầu hết đã lập gia đình, yên bình bên người chồng và đứa con thơ, còn em vẫn đang rong ruổi với bao dự định, mục tiêu của cuộc đời. Những cuộc gọi của bố mẹ ngày càng thưa dần đi, họ đều ngán ngẩm, không buồn giục em lấy chồng nữa, bởi em là cô nàng mạnh mẽ, dám làm những điều mình thật sự đam mê, kể cả việc vượt qua định kiến xã hội.
2. Tuổi 29, độ tuổi chưa tới già nhưng cũng chẳng còn trẻ, đủ để em nếm trải mọi đắng cay mà đời thử thách. Em hiểu phụ nữ cần một sự nghiệp, đề phòng sau này cuộc hôn nhân vuông tròn bị đổ vỡ, em còn có chốn mà dung thân, có tiền mua những thứ yêu thích và đi những nơi mình muốn đến.
3. Tuổi 29, em nhận ra tình yêu không phải là tất cả, để em lao vào hệt con thiêu thân như lứa tuổi trăng tròn. Bởi không hẳn người đàn ông nào cũng hiểu được tấm lòng “yêu chàng hơn bản thân” mà em đã dành cho anh ta, và chẳng phải cứ cho đi là sẽ nhận lại được vẹn nguyên tình cảm giống Định luật III mà nhà bác học Newton đã dày công nghiên cứu.
4. Tuổi 29, tuy vẫn còn mơ hồ trên con đường sự nghiệp của mình, chưa biết nên rẽ lối, phá bỏ bức tường nào cho phù hợp với những khả năng tiềm tàng của bản thân, nhưng em tin rằng một ngày không xa đôi chân em sẽ đi đúng hướng, trái tim em sẽ gặp đúng người.
5. Tuổi 29, con người ta có muôn vàn lối đi để tìm kiếm sự mãn nguyện, hạnh phúc. Có người chọn an phận bên gia đình nhỏ, tháng ngày trôi qua chăm con, lo bếp núc nội trợ cho ông xã yên tâm công tác. Cũng có người chọn làm chiến binh, đấu tranh trước những sóng gió cuộc đời để trở thành người phụ nữ thành đạt. Mỗi người đều có sự lựa chọn đi đến hạnh phúc theo cách khác nhau, và nếu ai đó không đi cùng đường với bạn không có nghĩa rằng họ đã lầm đường lạc lối.
6. 29 tuổi, vẫn tươi cười đón ngày mới, vẫn tự hào khoe với học trò tuổi thể xác mình là 29 nhưng tuổi tinh thần hãy còn là cô gái 18 thôi, vẫn hay mơ mộng về những thứ đã cũ, vẫn thích sự lãng mạn, vẫn kết giao với bạn bè mới, vẫn ăn ngon miệng và ngủ đủ giấc.
7. 29 tuổi, đã biết yêu bản thân hơn, trân trọng những người bên mình hơn, có định hướng rõ ràng hơn, nghĩ về bố mẹ nhiều hơn, ít hờn giận vu vơ hơn và cũng dễ tha thứ hơn.
8. 29 tuổi, có lẽ đã là một phần ba cuộc đời rồi phải không? Nói thế cho nhiều chứ thật ra chắc chỉ vừa đủ lớn để nhận thức được chúng ta cần gì ở cuộc đời này và những người xung quanh ta cần gì ở ta!
9. 29 tuổi không còn quá trẻ để mơ mộng, chưa đến ngưỡng cửa để gọi là già, mấp mé tuổi 30, cái tuổi mà mọi phụ nữ đều lo sợ, vì từ sau tuổi đó, nhan sắc, vóc dáng, sức khoẻ sẽ có những thay đổi lớn.
10. 29 tuổi đã qua rồi một nửa tuổi trẻ bồng bột theo đuổi những đam mê và chông chênh bước vào những dự định, kế hoạch cho tương lai, cho sự nghiệp của bản thân, hôn nhân ở ngưỡng cửa của cuộc đời và chăm lo cho gia đình.
11. Thì ra thời gian chẳng chờ đợi ai bao giờ! Chợt nhớ lại đã thấy mọi thứ đã thay đổi biết nhường nào. 29 năm tháng trôi qua, có nhiều thứ bị đánh mất, nhiều ký ức, kỷ niệm trôi qua như những thước phim quay chậm, hoài niệm mơ màng.
12. 29 năm ấy, nhận được nhiều bài học, nhiều cú vấp ngã khiến cơ thể, lẫn tâm hồn đầy sẹo, đầy vết xước… Nhưng bù lại 29 năm đó có biết bao con người, bao tình cảm dành cho mình, cuộc đời dành tặng cho mình nhiều ưu ái, nhiều món quà bất ngờ. Vậy nên, dù cho cuộc sống có thế nào, vẫn luôn thầm cảm ơn, vì ngày mai thức giấc, bên cạnh mình, xung quanh mình là những con người yêu thương.
13. Tuổi 29, khi bạn bè đã lần lượt ổn định gia đình, ta vẫn tự cho mình tự do “bay nhảy” theo những mục tiêu, ta vui vì điều đó. Có đôi khi lệch khỏi quỹ đạo, đó là khi ta bất chợt nghĩ mình cũng cần có người yêu thương, cần có điểm dừng…
14. 29 tuổi, tôi nhận ra được làm một công việc mình yêu thích thật tốt nhưng tiền và cơ hội mới chính là động lực để ta vươn lên, nếu không có chúng, có lẽ chúng ta sẽ mãi đứng yên đó, không quyết tâm, không phản kháng, cứ yên vị một chỗ nhìn người khác vượt lên xa mình.
15. 29 tuổi, tôi nhận ra tình yêu không quan trọng như tôi đã từng nghĩ, nó không phải là thứ làm thay đổi thế giới này. Có nó người ta sẽ sống vui vẻ, yêu đời nhưng cũng có thể chìm trong đau khổ nước mắt. Còn nếu không có, không ai phải buồn đau cả người ta sẽ có vô vàn những thú vui khác chờ đợi để khám phá, chỉ là ta có đủ kiên nhẫn để chờ người ấy đến hay không?
16. 29 tuổi, tôi đã thật sự bước qua tuổi mộng mơ và nhiệt huyết. Mỗi ngày cuộc sống trôi qua không còn để lại trong tôi nhiều cảm xúc như trước nữa. Tôi không thất vọng về điều ấy mà chỉ đơn giản nghĩ rằng: Cuộc sống có lẽ vậy khi tôi không thực sự làm chủ cuộc đời mình.
17. 29 tuổi, tôi nghĩ tôi cần phải đối diện với thực tế có đôi khi phũ phàng nhiều hơn. 29 tuổi, tôi hầu như không còn muốn ghi chép những điều gì diễn ra trong cuộc sống. Vì đơn giản cuộc sống của tôi cũng chỉ như cuộc sống của những người khác mà thôi. Có đôi khi còn là tệ hơn!
18. 29 tuổi, tôi yêu cầu cuộc đời của mình ở một sự nghiêm khắc. Tôi có vẻ như không tin tưởng vào những tình cảm xung quanh, nhưng cũng không nghi ngờ. Tôi dường như rất khó hiểu, tôi không dễ trải lòng với những người xung quanh. Tôi sợ buồn phiền, sợ cảm giác than thở với những người xung quanh về những khó khăn mà tôi phải đối diện.
19. 29 tuổi, tôi không nghĩ rằng tôi cần một ai đó ở bên, nhưng cần một cái gì đó làm điểm tựa cho mình trong cuộc sống. Tôi không yêu ai ư? Không hẳn vậy. Nhưng với tôi, cảm giác hy sinh về tình cảm ấy cũng cần phải đến từ 2 phía.
20. Tuổi 29, đã không còn vui buồn vu vơ như những ngày thơ dại, không còn khóc cười nếu cuộc đời thay đổi, chỉ lặng lẽ mỉm cười trước mọi tốt xấu của thế gian bởi điều gì đến cũng đều mang theo một lý do riêng.
21. Tuổi 29, đã không còn những mộng mơ viển vông. Bởi những gì em thích, nhất định sẽ phải nỗ lực đạt được, tự tay em sẽ biến chúng thành hiện thực chứ chẳng đợi thần tiên hay phép màu.
22. Tuổi 29, mỗi ngày thức dậy trong tim đều tràn ngập ánh nắng, ngày giông bão em đã nhốt ở xa xưa lâu lắm rồi. Dù đời chông chênh, xô đẩy như thế nào đi chẳng nữa em chẳng thể đánh mất nụ cười của mình. Bởi lẽ Mẹ em bảo con gái Mẹ đẹp nhất khi cười…
23. 29 năm tháng trôi qua có nhiều thứ bị đánh mất, nhiều ký ức kỷ niệm trôi qua như những thướcc phim quay chậm, hoài niệm mơ màng. Cũng 29 năm ấy, nhận được nhiều bài học, nhiều cú vấp ngã khiến cơ thể lẫn tâm hồn đầy sẹo, đầy vết xước.
24. 29 tuổi, tôi nhận ra, tôi không thể mang cái tư tưởng của những năm 2000 sống ở những năm 2018, cuộc sống này vẫn luôn không ngừng xoay chuyển và người ta phải tập thích nghi với nó, dù có muốn hay không. Chẳng ai có thể nuông chiều bản thân mình nếu cứ cô lập hay tạo sự khác người sẽ tự đào thải chính mình mà thôi.
25. 29 tuổi, tôi cần sự thanh thản trong lòng, cần cảm giác thanh bình với quá khứ của cuộc sống đã trôi qua. Có đôi khi tôi cảm thấy buồn, buồn vì sự ích kỷ của mọi người.
26. 29 tuổi, tôi sợ cảm giác huyễn hoặc trong lòng mình mà có đôi lần những cảm giác đó đã đến với tôi trong thực tế. Tôi sợ buồn phiền, sợ cảm giác than thở với những người xung quanh về những khó khăn mà tôi phải đối diện.
27. 29 tuổi cũng thấy đời cho mình nhiều thứ: cho mình một chút trưởng thành để đương đầu với những khó khăn, cho mình chút nghị lực để dấn thân để không nản lòng trước cuộc sống này. Cho mình một tâm hồn biết cảm nhận cuộc sống và yêu cái đẹp. Cho mình những tình bạn lớn trong đời và… nhiều điều hơn thế nữa.
28. 29 tuổi tôi mới nhận ra rằng nhan sắc cũng là một loại tài năng. Phụ nữ xinh đẹp ở đâu cũng được yêu chiều hơn, dĩ nhiên nó chỉ là điều kiện đủ nhưng nếu không phải là một cô gái có tài năng xuất chúng thì hãy làm cho mình nổi bật bằng cách xinh đẹp theo một cách nào đó thật cuốn hút thật cá tính.
29. 29 tuổi nhiều đêm thức trắng gõ bàn phím, viết thành những câu chuyện kể, mỗi ngày đọc lại là mỗi ngày khác đi, nhìn lại cuộc đời cũng thấy mình chưa bao giờ nông nổi.
30. 29 tuổi, mất đi sự đầy đặn của khuôn mặt, nhưng cái nhận được lại là đôi mắt có hồn, sự trưởng thành, một con tim lạnh, một cái đầu nóng hổi. Không còn phải đắn đo trước mọi việc, biết cái gì nên, cái gì không, biết bằng lòng, chấp nhận, làm những gì khiến người khác vui.
Stt viết cho tuổi 29, ở độ tuổi này có lẽ nhiều người đã lập gia đình hoặc những ai chưa thì đã có một mối tình êm ấm. Giai đoạn này, người ta thích tìm cho mình sự ổn định để tập trung vào công việc, không còn đam mê bay nhảy như thời 20. Những người 29 tuổi rất bận rộn, bận học hỏi, bận phát triển năng lực, bận củng cố sự nghiệp và bận yêu thương gia đình. Hãy cùng trải nghiệm những khoảnh khắc đời người qua những bài viết stt hay cập nhật mỗi ngày trên website. Cám ơn các bạn đã đọc tin!